Ngày xưa có một nhà thông thái thường hay ra bờ biển để viết những bài viết của mình. Ông có thói quen đi dạo trên bãi biển trước khi bắt đầu công việc.
Một ngày nọ cũng như thường lệ ông đi bộ dọc theo bờ biển. Khi nhìn xuống bãi biển, ông thấy một một người ở phía xa như đang nhảy múa. Ông mỉm cười khi nghĩ đến việc một người nào đó có thể lấy nhảy múa làm điều thoả mãn cuộc sống. Ông bắt đầu bước nhanh về phía người đó.
Khi đến gần hơn, ông nhận ra đó là một chàng thanh niên trẻ tuổi và không phải chàng đang nhảy múa, mà chàng đang nhặt nhạnh cái gì đó trên bãi biển và nhẹ nhàng ném vật đó xuống biển.
Đến gần chàng thanh niên hơn ông nói, "Xin chào! Anh đang làm gì thế?" Chàng thanh niên dừng lại một lúc, khẽ ngước nhìn lên và trả lời, "Đang thả Sao biển trở về với biển."
"Tôi xin mạn phép hỏi, tại sao anh gọi là thả Sao biển về với biển?"
"Mặt trời sẽ lên cao và thủy triều rút xuống. Nếu tôi không ném chúng xuống biển, chúng sẽ chết hết."
Nhưng chàng trai trẻ ạ, anh không nhận thấy rằng bãi biển dài hàng dặm và Sao biển thì đầy dẫy khắp nơi sao? Anh làm vậy cũng không có ý nghĩa gì đâu!"
Chàng thanh niên khẽ nghiêng người lịch sự. Sau đó anh cúi xuống, nhặt một con Sao biển khác và nhẹ nhàng ném nó ra khỏi đầu ngọn sóng lớn và nói, "Nó có ý nghĩa với con tôi vừa ném."